Mario Basler tạm biệt độc giả bằng một câu không thể chính xác hơn về con người của anh: “Có lúc tôi ở trên đỉnh cao, có lúc ở dưới đáy vực. Nhưng tôi luôn rất gần với chính mình”.
Điều chắc chắn là cuốn tự truyện “Eigentlich bin ich ein super Typ” của Basler gây ra sự phấn khích. Giống như anh từng làm trong suốt cuộc đời mình. Một mẫu mực của “thiên tài cầu thả”. Có một nửa số người ghét anh, nửa còn lại thích anh. Nhưng từ sâu thẳm, Basler là một người, như tựa sách anh đặt “Thật ra, tôi là một chàng trai tuyệt vời”.
Những cầu thủ nghiệp dư chơi ở giải đấu cấp quận và sống cuộc sống của họ, với bia, xúc xích, thuốc lá sau trận đấu. Không phải nịnh bợ làm vừa lòng người khác. Giống như Basler.
Nhưng Basler cũng khác họ, vì anh là cầu thủ chuyên nghiệp, và chơi bóng không chỉ là chuyện riêng tư của anh. Sự pha trộn giữa nghiệp dư và chuyên nghiệp của Basler khiến những người chủ gặp khó khăn với lối sống của anh.
“Bóng đá giống như rạp hát, và hầu hết thời gian tôi đóng vai chính”. Basler thích những HLV để anh làm như vậy. HLV Hitzfeld của Bayern không dám cấm anh hút thuốc. HLV yêu thích của anh là Rehhagel, người mà anh dành cả một chương trong cuốn sách, giải thích rằng “Trận đấu bắt đầu lúc 15h30 và kết thúc lúc 17h15 chiều, còn sau đó, cậu muốn làm gì thì làm”.

Câu chuyện của Basler bắt đầu ở thành phố Neustadt an der Weinstrasse, trong gia đình mẹ làm nhân viên bưu điện và cha là một thợ máy. 5 tuổi, Mario bắt đầu với vị trí thủ môn. Nhưng cái chân phải biết đá thẳng những quả phạt góc vào khung thành của anh sớm lọt vào mắt các nhà tuyển trạch.
Người cha là một tấm gương quan trọng của anh. Chỉ đến cuối câu chuyện, Basler mới tiết lộ rằng anh cắt đứt liên lạc với cả cha lẫn mẹ 2 năm trước khi cha qua đời. Sự nghiệp của Basler không phải là một sự lựa chọn được lên kế hoạch sẵn. 24 tuổi, anh mới đá trận đầu tiên ở Bundesliga. Sau mấy năm học việc tại Kaiserslautern, CLB không muốn ký hợp đồng chuyên nghiệp với anh, chàng trai đến từ Neustadt hét vào mặt họ: “Vậy thì các ông có thể hôn mông tôi”.
Rot Weiss Essen là một CLB chăm chỉ và không có nhiều thời gian cho những kỹ thuật gia cao cấp. Tiếp đó, Basler đến Hertha Berlin. Không khí Tây Berlin thật quyến rũ, sau mỗi trận đấu, trước tiên anh đến sòng bài và sau đó đến nhà thổ, “tất nhiên chỉ để thử rượu mạnh được cung cấp ở đó”. Cựu HLV ĐTQG Đông Đức Bernd Stange biến Basler thành VĐV chạy nước rút nhanh nhất trong đội nhờ chế độ tập luyện thể chất chăm chỉ. Tuy nhiên, Stange không thể thay đổi tính lười chạy của anh.
Trong mùa giải 1992/93, Super Mario biểu diễn ảo thuật trên sân rồi sau trận đấu bất ngờ thấy mình đứng tiểu trong bồn tiểu bên cạnh HLV Rehhagel của Werder Bremen. Họ trao đổi số điện thoại. Mùa tiếp theo, Basler đến Bremen, tại đó “thiên tài cẩu thả” phát triển thành một trong những tiền vệ hay nhất nước Đức. Mùa bóng 1994/95, Basler còn trở thành vua phá lưới Bundesliga, dù anh đá vị trí tiền vệ cánh phải, trong đó có 2 bàn ghi trực tiếp từ chấm phạt góc.
Năm 1994, Basler đến Mỹ dự World Cup. Các đồng đội gọi anh là “Ro-Mario”. Nhưng với anh thì đó là giải mà “bầu không khí hoàn toàn chết tiệt”. Các cầu thủ bị phân tâm bởi những cuộc chiến lẻ tẻ trong đội, giữa những cá tính như của Matthaus, Klinsmann, Effenberg. Bản thân Basler phải ngồi trên băng ghế dự bị và đóng vai kẻ bị xúc phạm.
Khi anh tắm nắng dưới trời Chicago thì vợ mang thai đứa con thứ hai của họ. Cô gọi cho anh để nói rằng nhịp tim của đứa bé không tốt, Basler quyết định bay về nhà ngay lập tức. Cô con gái của anh nhìn thấy ánh sáng ban ngày khi anh theo dõi ĐTQG qua truyền hình. Anh muốn trở lại Mỹ đá tiếp, nhưng Đức bị loại ở tứ kết.
ĐTQG và Basler không tương thích với nhau. Euro 1996, trong một trận đấu tập, anh đổ nhào xuống sân, la hét đau đớn. Mắt cá sưng tấy, Basler không thi đấu phút nào, chẳng có lý do gì để ở lại. Nhưng anh vẫn xoay xở ra thú vui cho mình khi ngồi buồn ở nước Anh, với rượu và thuốc lá. Các cầu thủ được phép quan hệ tình dục trong thời gian diễn ra giải đấu. ĐT Đức đầy thương tích năm đó vẫn lên ngôi vô địch.
Năm 1995, Juventus sẵn sàng trả 14 triệu D-Mark để có Basler, nhưng Giám đốc Lemke muốn có thêm nửa triệu nữa và thỏa thuận thất bại. 1 năm sau, người Bavaria hưởng lợi từ canh bạc, Basler từ Bremen tới Bayern. Ở CLB gọi là “FC Hollywood” này, Matthaus và Klinsmann không bao giờ hòa giải được với nhau, HLV người Italy Trapattoni ngán ngẩm “tôi quá mệt mỏi khi phải đi làm vú em cho các cầu thủ này”.
HLV Hitzfeld đến, ký hợp đồng mua Effenberg từ M’Gladbach, tạo thành “bộ ba địa ngục” Basler, Matthaus và Effenberg. Sự hoài nghi là không thể tránh khỏi, nhưng ít nhất trong một thời gian, cách quản lý con người của Hitzfeld cũng thành công.
Tờ Bild đăng một câu chuyện trên trang nhất vào ngày 1/4/1998, rằng Bayern thuê một thám tử tư để theo dõi Basler. Một số người cho rằng đó là một trò đùa 1/4, nhưng Bayern xác nhận điều đó, thậm chí họ khẳng định đó là nhân viên CLB chứ không phải thám tử. Uli Hoeness, Tổng giám đốc, nói: “Đôi khi những người trẻ tuổi cần được chăm sóc, tôi không coi đây là một biện pháp bất thường”.